Phần 5
Lại nói về Lữ Bố
Lữ Bố là chiến thần vô địch đi đến đâu là quân địch thất kinh bát đảo tới đó. Tuy vậy Lữ Bố cũng là con người yêu súc vật, mê gái đẹp, thương mẹ già, nói chung là yêu thương tùm lum...
Một lần Lữ Bố đi chinh phạt ngoài biên ải bèn dặn dò Lý Nho:
- Mày ở nhà chỉ biết lô đề cờ bạc...nay ta đi chiến đấu thì mày ở nhà lo lắng dùm cho gia đình và gia súc của tao nghe chưa..1 tháng lên thông báo 1 lần tình hình giá vàng giá đô và mọi việc ở nhà cho tao đấy..
1 tháng sau Lý Nho lên gặp LB và nói:
- Xin lỗi Bố nhưng con chó yêu của ngài die rồi...
- Hả...tao đã bảo mày chăm sóc chu đáo cho nó cơ mà..
- Dạ Hoa Đà bảo nó chết vì rối loạn tiêu hóa do ăn quá nhiều..
- Hả... hả... tao bảo mày cho nó ăn theo khẩu phần khoa học cơ mà (???)
- Vâng thưa Bố, nhưng do con Xích thố chết nên 1 lần nó mò sang máng ăn của Ngựa...
- Cái giiiiiiiiiiiiiiiiiiii.....mày nói sao..con Xích Thố của tao chếttttttttttttttt?
- Vâng do chuồng ngựa bị cháy nên....
- Trời, cái giiiiiiiiiiii, làm sao mà chuồng ngựa cháy hả thằng ngu???
- Dạ, do lâu đài của Ngài cháy nên bắt lửa sang chuồng ngựa...
- Oh, NO, what u say (mày nói cái gì?) Lâu đài của tao cháy.....???
- Vâng do nến thắp quan tài của mẫu thân ngài bắt lửa vào rèm cửa nên lâu đài cháy ạ.....
- Trời...quan tài.....mẹ tao....??? Nói lại coi mẹ tao làm sao hả???
- Mẹ Bố chết do bị nhồi máu cơ tim ạ, bà bị shock khi thấy vợ ngài là Điêu Thuyền bỏ nhà theo thằng Trương Liêu...
- Xỉu.........................