Tôi là H., tôi sống rất vui vẻ, tôi luôn chan hòa với mọi người. May mắn hơn nữa, tôi có những người bạn tốt. Mọi chuyện sẽ vẫn tốt đẹp nếu như không có một chuyện xảy ra...
Đó là một ngày nắng đẹp trời!
Tôi vừa online thì nhận ngay tin nhắn của một nhỏ bạn- T..
Nội dung ghi rằng: "H. ơi, tau buồn quá, bé P giận tau thiệt rồi... . Tau buồn quá!"
Tôi: "Tại sao?"
T.: "Tau cũng không bik nữa"
Tôi: "Con này thật là quá đáng, cho dù mi có lỗi thật thì tau vẫn không chấp nhận cái kiểu cư xử đó, tau sẽ đứng về phía mi!"
T.: "Cảm ơn mi, ít nhất tau cũng có một người đứng về phía mình"
"Mi đừng bỏ tau nghe H., 2 đứa bỏ tau rồi, bây giờ bé P. cũng vậy, tau không muốn mất thêm đứa bạn nào nữa..."
Tôi: "Không đau, mi yên tâm, không có chuyên đó đâu!"
Rồi nó lại nức nở
Tôi ngay lập tức an ủi bằng mọi cách: kể chuyện cười, làm trò ngớ ngẩn,...
Tôi cho nó nghe một bài hát để giúp nó quên đi nhưng nó lại càng nức nở hơn. Theo tôi cảm nhận được thì có lẽ... lần đó là lần nó khóc nhiều nhất và dữ dội nhất...
Thế rồi tối đó, P cũng online: "Tau không thể tin ai được nữa"
Tôi cố gặng hỏi nó và chúng tôi bắt đầu nói chuyện với nhau qua stt mà chỉ có người trong cuộc hiểu. Nhưng cuối cùng nó chỉ tóm lại một câu: "Thế là đủ wá với tau rồi, tau vừa đọc được một đoạn văn bản, nếu mi ở vị trí của tau thì mi sẽ hiểu"
P. đã thoát khỏi mesage.
Ngày hôm sau, tôi lại gặp T, tôi hỏi nó đã đỡ hơn chưa. Nó đã trả lời một cách rất vui vẻ như thể chưa có chuyện gì xảy ra hôm qua.
T.: "Tao định quên sạch mọi chuyên lun, dek quan tâm đến j nữa"
Tôi cũng cảm thấy vui dùm cho nó
Và rồi chúng tối cùng nhau giải bài tập và chat để nó quên hẳn chuyện đó đi, bỗng nó nói:
"Ui, bê P. pm tau, chuyện lạ"
Tôi: "Tau ăn cơm rồi, có chi mi copy đứa tau nhé"
T.: "Uhm"
Tôi đi ăn cơm mà lòng tử hỏi không hiểu chuyện j đang xảy ra...
Ăn xong, tôi lật đật ngồi vào bàn máy:
Đoạn đối thoại giữa tụi nó:
P.:" Tau không pm mi vì tau có một số chuyện cần suy nghĩ"
T.: "Thế mi không giận tau thiệt hả?"
P: "Tau không có giận mi, tau chỉ giả vờ để xem đứa nào thật lòng với tau thoy"
T.: "Why?"
P.: "Tau sẽ kể mọi chuyện cho mi vào thứ hai"
T: "Ok, bye"
P:"Ok, bye bye"
Tôi nghĩ là mình đã hiểu mọi chuyện, nhưng tôi đã đoán sai.
Chiều đó...
P.:" Rảnh không"
Tôi: "Rảnh chớ"
P: "Tâm sự một chút đc k?"
Tôi: "Sẵn sàng" (Nút thắt đã được mở, tôi và nó vẫn là bạn)
P.: "Im tau kể coh nghe nà"
P.: "Tau vào nick pé T. và vô tình đọc 1 đoạn chat giữa nó với thèn T. mập
Mi muốn xem không?"
Bản năng tò mò của tôi nổi dậy
Tôi: "Dĩ nhiên rồi"
Nó vào nick T. (2 đứa nó là bạn thân nên cho nick nhau mượn)
P.: "Có liên quan đến mi đó"
Lạ quá, có j liên quan đến mình nữa
Tôi khẳng định :"Tau muốn coi"
P.: "OK! Đợi tau một tý"
Nó vào nick bé T. rồi loai hoai 1 tý
và giữa lúc đó thèn T. online đang chat với tôi
P. trở lại đưa cho tôi xem một đoạn văn bản:
T:"tau ko liên can chi thèn H. hết"
T:"vả lại"
T:"tau ko chơi với thèn H vì tình bạn"
T.:"nhớ nghe"
Oh! Cái j thế này- Tôi thốt lên. Ôi, thèn bạn thân của mình, cùng chơi, cùng học cả 3 năm trời rồi mà nó lại nói thế ư?
Tôi: "Thèn T. không chơi vs tau vì tình bạn thật ư?"
P.:"Uhm"
Nó lại bảo:"Đợi tau 1 tý"
Rồi lại tìm một số câu khác của thèn T. nói xấu cả tôi lẫn nó- tức bé P
Tất cả đã đủ quá rồi, tôi tức giận và lập tức del acc nó ngay khỏi danh bạ và cả sổ địa chỉ, thậm chí còn cho nó vào tin rác.
Nhưng tính tôi không thể thừ dai ai được cũng như tôi có tính vui vẻ, tôi cảm thấy hơi buồn nhưng lại vui lên ngay,sau 1 buổi chiều suy nghĩ tôi thấy rằng: "Cuộc đời là vậy mà... Dù vậy nhưng vẫn còn những đứa bạn khác, phải bik chọn bạn mà chơi, bạn có phản mình thì cũng đành chịu vậy"
"Coi như mình bik thêm được một con người"
Thế rồi tôi tự trách mình:"Tại sao nhiều lần thằng X.H can ngăn mình không nên chơi với nó thì mình lại không nghe nhỉ"
Nhưng không sao cả vấp ngã rồi đứng lên, rồi tất cả sẽ trôi qua và tối vẫn sống vui vẻ với những người bạn của mình!
Sat Oct 01, 2011 8:14 pm by Dr Bean